Về quê ngoại thương yêu
về tuổi thơ vụng dại,
Đêm trên bờ sông La nghe con thuyền xuôi mái
Nghe câu hò: muối mặn gừng cay.
Về Hà Tĩnh cùng anh
Nơi Hồng Lĩnh xanh xanh
ngày xưa chim phượng đến,
Hãy lắng sóng Lam Kiều vỗ bến
Nơi Nguyễn Du khóc một kiếp Đoạn trường.
Hà Tĩnh quê mình thương lắm em ơi
Nơi ông cha ta đã đi qua một thời máu lửa
Huyền thoại Trường Sơn Bắc – Nam chia nửa
Mười cô gái Đồng Lộc nằm xuống tuổi còn xanh.
Hà Tĩnh quê mình còn lắm những gian nan
Gió Lào thổi nóng ran những ngày tháng sáu
Rồi mưa bão ập về để lòng người đau đáu
Giáp hạt này thiếu đói thì gay.
Về Hà Tĩnh cùng anh hôm nay
Em sẽ thấy quê mình đang đổi mới
Vũng Áng nước sâu tàu thuyền đi tới
Thủy điện Ngàn Trươi tỏa sáng chốn đại ngàn.
Về Hà Tĩnh cùng anh nghe em
Em sẽ thấy thế nào là xứ Nghệ
Trọ trẹ giọng quê, nón mê, quang gánh…
Nhưng chất chứa biết bao tình cảm ngọt lành.
Em có về Hà Tĩnh cùng anh?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét